(Toquoc)- Vượt l
Bạn đang xem: Trẻ thơ ơi tin buồn từ ngày mẹ cho
EA;n trEA;n tất cả mọi giới hạn, mọi định kiến về ch
ED;nh trị, giai cấp, t
F4;n gi
E1;o... Hai người nghệ sĩ ấy đ
E3; gặp nhau trong một tấm l
F2;ng bình thường đau đ
E1;u hướng đến con người, đau nỗi đau của bé người, y
Xem thêm: Top 16 game dành cho trẻ em 9 tuổi có ích cho trẻ, game cho bé, trẻ em hay nhất 2024
EA;u tEC;nh y
EA;u của con người.
margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">normal">130%;font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman""="">
margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">“Tin buồn từ thời điểm ngày mẹ mang đến mang nặng trĩu kiếp người”
margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";="" mso-ansi-language:vi"="">(Gọi tên tứ mùa - Trịnh Công Sơn)
margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">“Ngày ta sinh là ngày thứ nhất ta nằm bệnh viện”
margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";="" mso-ansi-language:vi"="">(Những kỉ niệm tưởng tượng - Trương Đăng Dung)
margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">Ngày sinh là khoảnh khắc thiêng liêng của đời người, là lúc ta cất tiếng khóc ra đời trong niềm hân hoan chờ đợi của đầy đủ đấng sinh thành, là thời điểm bước đầu một chu kì sống, ban đầu những tháng ngày hạnh phúc và tươi đẹp. “Cao cả thay cái chức vị làm bạn trên trái đất” (Maksim Gorky). Tuy nhiên nếu chú ý theo một chiều kích khác, ngày sinh cũng chính là ngày khởi đầu cho một chuỗi lâu năm đau khổ, là tích tắc con fan bị buộc phải đối mặt với bao nhiêu mờ ám của cõi đời, từng nào băng giá của lòng fan để rồi lúc nào cũng nơm nớp trong lo âu, hại hãi. Tín đồ xưa nói rằng “Nhân sinh lạc địa thời, vị tiếu dĩ tiên khốc” (con bạn ta dịp sinh thành lập và hoạt động chưa mỉm cười thì vẫn khóc). Giờ đồng hồ khóc ấy hợp lý là dự cảm cho bao nhiêu bất an, phiền muộn mà con người phải chịu đựng vào cuộc đời? do lẽ ấy nhưng Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều - bạn chịu ảnh hưởng sâu dung nhan triết thuyết Phật giáo - sẽ viết vào “Cung oán ngâm khúc”: “Đòi mọi kẻ thiên ma bách chiết/ Hình thì còn bụng thác đòi n" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman""="">hmso-bidi-font-size:14.0pt;line-height:130%;font-family:" arial","sans-serif";="" mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:vi"="">au/ Thảo như thế nào khi mới chôn nhau/ Đã sở hữu tiếng khóc lúc đầu mà ra!”. " arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">Còn so với J.P. Sartre - đơn vị văn hiện tại sinh lừng danh người Pháp vậy kỉ XX - thì thời gian con bạn sinh ra cũng chính là lúc “bị ném vào thế giới hiện sinh như 1 thách thức, bé người là một trong những thực thể đối kháng côi, bé nhỏ tuổi và bơ vơ”. Khởi đầu từ quan niệm này, trong trắng tác của nhiều nghệ sĩ, ngày sinh đang trở thành một nỗi ám ảnh, một niềm day xong khôn nguôi.
margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">
Phác họa chân dung nhạc sĩ Trịnh Công đánh (ảnh Internet)
margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">Với Trịnh Công tô (1939-2001)- bạn nhạc sĩ tài giỏi của nền tân nhạc Việt Nam, ngày sinh được đón đợi bởi một trung khu trạng u uất, khắc khoải. Một bé người thành lập không đề xuất là tin mừng khi được hiện tại hữu thân cõi tín đồ mà là tin bi lụy vì yêu cầu mang nặng kiếp người với bao nhiêu cô đơn, sầu muộn “Tin buồn từ ngày mẹ mang đến mang nặng nề kiêp người” (Gọi tên tứ mùa). Giờ khóc xin chào đời bởi lẽ ấy là tiếng khóc nhức thương - nỗi nhức thương như được dồn nén từ tiền kiếp normal">“Tiếng khóc thuở đầu còn đau, còn đau, còn đau” (Lời người mẹ ru). Nó không hẳn là “phúc âm” (tin mừng, tin lành) cơ mà là “phúc âm buồn”. Tiếng khóc ấy phù hợp là nỗi đau Trịnh Công Sơn giành cho con tín đồ với vô vàn hồ hết uất hận, chua xót mà người ta đang hứng chịu? Đọc Trịnh Công Sơn, còn phát hiện một nỗi day dứt, bi thảm đau đến sự mỏng manh manh, nhanh chóng của kiếp tín đồ normal">“Sống chết ao ước manh như thân cỏ kém mọc đầy núi non” (Giọt lệ thiên thu). Ý thức được bước chân lạnh lùng của thời gian, quy luật vô hay của tạo ra vật, ông tiếp tục mang nặng trong trái tim nỗi bi ai quán trọ è gian, nỗi xót xa cho sự ngắn ngủi của kiếp người. Con tín đồ khi vừa mới sinh ra đã đề nghị hứng chịu một thân phận “cát bụi”: nhỏ bé nhỏ, hỏng vô cùng ngay mau lẹ đã với nặng nỗi ám ảnh về chết choc “Hạt vết mờ do bụi nào hóa kiếp thân tôi/ Để rồi đây tôi về làm cat bụi” (Cát bụi).Hồn nhạc Trịnh Công Sơn hình như mso-bidi-font-size:14.0pt;line-height:130%;font-family:" arial","sans-serif";="" mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman""="">có những tương đồng font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";="" mso-ansi-language:vi"="">với hồn thơ Trương Đăng Dung, một thi sĩ cho với thơ một biện pháp khá khiêm nhường. Yên tâm lập cho mình một cõi thi ca riêng, Trương Đăng Dung đã góp vào vườn cửa thơ đương đại hầu hết thi phẩm thấm đẫm vẻ đẹp nhất triết lý và ý thức nhân văn - đầy đủ đóa hoa bình dị, lịch sự và thoang thoảng mừi hương làm si lòng người. Cũng tương tự Trịnh Công Sơn, nỗi ám ảnh ngày sinh trực thuộc trong cõi thơ Trương Đăng Dung. Với công ty thơ của “Những kỉ niệm tưởng tượng”, ngay lập tức từ thời điểm còn hoài thai con tín đồ đã cần vật vã trong rất nhiều mối hoài nghi, trăn trở “Tôi có tác phẩm đầu tay là giờ khóc chào đời sau chín tháng ngồi im tập xếp hình dấu hỏi” (Tự bạch). Giờ đồng hồ khóc ấy, chính vì như vậy là hệ quả của không ít buồn bã, mến đau nhưng mà con bạn đã dự cảm được thuở còn không ra đời, của bao nhiêu câu hỏi về cuộc sống đã chìm trong bế tắc, vô vọng. Trong thơ Trương Đăng Dung thường nghe vang vọng một tiếng thở lâu năm não nuột, xót xa mang lại bao nhêu thảm kịch của con người. Tích tắc con bạn cất giờ khóc ra đời cũng là tích tắc họ phải đối mặt ngay với cùng 1 “thời đại mất chúa”, một nhân loại nhàu nát vì nghèo đói, dịch tật, bạo lực, ô nhiễm... Do đó từ cơ hội sinh ra, con bạn đã là một trong những con căn bệnh ngắc ngoải với một trọng điểm hồn đầy nhàu nhĩ, không an tâm “Ngày ta sinh là ngày trước tiên ta nằm dịch viện” (Những kỉ niệm tưởng tượng); đã có nặng một mặc cảm cô đơn, lạc lõng; cảm giác trống rỗng, không quen với vớ cả, lạ lẫm với chính bạn dạng thân mình, vươn lên là kẻ tha nhân tức thì từ trong bạn dạng thể “Thế rồi chúa đi, tôi chưa chắc chắn mặt người/ một trưa tháng Năm tôi đã ra đời/ vừa mở mắt chạm chán mặt trời như lửa” nhằm rồi “Tôi mập lên ngơ ngác cõi người/ tình thương, thù hận, buồn, vui” (Chúa đã ra đi).
Dang
Dung.jpg" alt="*">
margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">Trong đời thực, Trịnh Công Sơn với Trương Đăng Dung chưa từng chạm mặt nhau, giữa họ hình như cũng chẳng bao gồm một sự contact gì vào cuộc sống" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman""="">, vfont-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";="" mso-ansi-language:vi"="">ậy cơ mà trong nghệ thuật, họ lại là hai trọng điểm hồn đồng điệu. Quá lên trên toàn bộ mọi giới hạn, đầy đủ định loài kiến về bao gồm trị, giai cấp, tôn giáo... Hai fan nghệ sĩ ấy đã chạm chán nhau trong một lớp lòng tầm thường đau đáu đào bới con người, đau nỗi nhức của bé người, yêu tình cảm của bé người. Nỗi ám hình ảnh ngày sinh của họ cũng không gì không giống hơn là việc âu lo, trăn trở cho thân phận con fan - con fan “trong sự mong muốn manh của kiếp sống, trong sự xấu số tột cùng và niềm hạnh phúc tột đỉnh của nó” (Trương Đăng Dung). Tấm lòng ấy, nỗi nhức ấy tạo nên sự giá trị nhân văn lấp lánh trong âm nhạc và thi ca của họ. đơn vị văn Nguyễn Minh Châu từng nói “normal">Tôi tất yêu nào tưởng tượng nổi một nghệ sĩ mà lại không có nặng trong bản thân tình yêu cuộc sống và duy nhất là tình yêu thương bé người. Tình thương này của người nghệ sĩ vừa là 1 trong niềm hoan hỉ say mê, vừa là một nỗi đau đớn, tương khắc khoải, một mối quan hoài sở tại về số phận, hạnh phúc của không ít người thông thường quanh mình”. Điều này đúng cùng với Trịnh Công Sơn cùng Trương Đăng Dung, rất nhiều nghệ sĩ chân bao gồm 14.0pt;line-height:130%;font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:="" "times="" new="" roman""="">của14.0pt;line-height:130%;font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:="" "times="" new="" roman";mso-ansi-language:vi"=""> nền văn nghệ việt nam hiện đại.
margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">mso-bidi-font-size:14.0pt;line-height:130%;font-family:" arial","sans-serif";="" mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:vi"="">Tuy Hòa, tháng tư năm năm trước
margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">14.0pt;line-height:130%;font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:="" "times="" new="" roman""="">Hồ Tấn Nguyên Minh
margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">normal">130%;font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman""="">-------------------
margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">normal">130%;font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman""="">(*) Tiêu đề vày báo đặt
l>Trinh Cong Son tưởng niệm Cho một bạn nằm xuống--- Hoàng Tùng ---Ông đã nằm xuống sau 63 năm vui chơi giải trí trên cõi đi về. Trong cuộc sống sáng tác của mình, Trịnh Công tô đã siêng năng và mải miết góp nhặt đến đời mọi nét nhạc đẹp đến mức huyền hoặc. Âm nhạc của Trịnh đã gần như là tạo thành một dòng nhạc riêng. Ông cũng là 1 trong nhạc sĩ khá hiếm hoi được đông đảo giới yêu nhạc từ bỏ trẻ đến già mếm mộ và ngưỡng mộ. “Vì tình yêu nên tất cả âm nhạc. Vì khổ đau nên có âm nhạc. Có hạnh phúc nên cũng có thể có âm nhạc”. Trịnh ý niệm về âm nhạc đơn giản và giản dị và thân cận vậy. đường nét nhạc của Trịnh không còn đao to lớn búa lớn. Nó vơi nhàng, đằm thắm mà vẫn sang trọng. Nó đi vào từng con người, đụng vào từng số phận nhỏ dại nhoi. Nó khiến mỗi người khi nghe đến nhạc Trịnh đều thấy có phiên bản thân mình trong đó. Trong cuộc đời sáng tác của mình, Trịnh Công Sơn sẽ để lại cho đời một gia tài âm nhạc đồ sộ với ngay gần 600 ca khúc. Điều đặc biệt là những ca khúc của Trịnh những là vậy nhưng đa phần chúng hầu như đến được cùng với khán giả. Fan nghe luôn chờ đón nhạc Trịnh. Với hiếm bao gồm ai ko thuộc một vài ba câu hát Trịnh. “Trịnh Công tô viết nhạc dễ dàng như lấy trong túi ra” (Nguyễn Xuân Khoát). Nhạc Trịnh ứ đọng lại trong tim người nghe bởi vì nó có sức truyền cảm bạo gan qua hầu hết triết lí sống bi thảm nhưng lành mạnh ẩn hiện tại một biện pháp tài tình vào từng ca khúc. Trịnh Công đánh là một trong những người hiếm hoi đã đập chảy ranh giới thân thơ và nhạc. Nhạc của ông ngấm đẫm chất thơ. Các lời hát của ông óng ánh âm điệu du dương với ắp đầy mẫu đẹp khiến cho những nhà thơ ao ước. Lời hát như lời thơ: “Nghe xót xa hằn lên tuổi trời. Trẻ em thơ ơi! trẻ em thơ ơi! Tin buồn từ thời điểm ngày mẹ mang lại mang nặng trĩu kiếp người” (Gọi tên bốn mùa) hiếm ai hoàn toàn có thể thể hiện tại triết lí bên Phật: “Đời là bể khổ” một giải pháp uyển chuyển trong âm nhạc và tài tình trong thơ như vậy. Ví như như tập hợp toàn bộ những bài bác hát của Trịnh Công sơn lại, dồn phần nhạc đi cơ mà chỉ giữ giàng phần lời, ta cũng biến thành có được một gia tài thơ kha khá. Tự ca khúc đầu tay “Ướt mi” (1959) cho tới ca khúc sau cùng “Đồng dao năm 2000” (2001) nhạc của Trịnh luôn hướng tới một tình thân cao cả. Tình thương đó hoàn toàn có thể là tình thân lứa đôi. Hầu như bóng hồng trong ca khúc của Trịnh rất đẹp là thế mà sao vẫn tiếp tục xa vời. Hợp lý đó là định mệnh. Trịnh Công đánh sống riêng lẻ cho cho tới tận cuối đời. Mặc dù bên ông luôn có tương đối nhiều những người đồng chí và nhiều nhất là những người yêu nhạc Trịnh một bí quyết mê đắm. Tình thương trong nhạc Trịnh đôi lúc lại là tình yêu nhân loại. Nó được thể hiện dễ dàng và đơn giản ở bốn tưởng “chống chiến tranh, yêu thương hoà bình, ý muốn kết bạn với tất cả người ” trong bài hát “Nối vòng tay lớn” do bao gồm ông sẽ hát trên sóng phát thanh năm làm sao và giờ đây âm tận hưởng của bài xích ca cứ vang xa, lan xa. Tuy nhiên đôi khi ta vẫn thường xuyên thắc mắc, nhạc Trịnh tuyệt thì giỏi thật đấy, lời ca của ông đẹp nhất thì đẹp nhất đấy thế nhưng sao đôi lúc nó trở nên khó hiểu. “Em đi về mong mưa ướt áo” là gì? tốt “Tôi thu tôi bé bỏng lại làm cho mưa tan thân trời”. Nó ngụ ý gì vậy? Cũng có lúc Trịnh Công Sơn lý giải lời ca của bản thân mình nhưng một trong những giây phút cuối cùng, ông chỉ trả lời một cách solo giản: “Nghệ thuật cốt sao mở được con phố ngắn tốt nhất từ trái tim mang đến trái tim mà không cần bất kể một sự phân tích và lý giải nào cả". Đó cũng là một nét đặc thù tạo thành sức cuốn vào nhạc Trịnh: đòi hỏi ở tín đồ nghe sự cảm nhận. Đã 2 năm rồi nước Việt vắng láng Trịnh Công Sơn, đã 2 năm rồi âm thanh vắng bóng Trịnh Công Sơn? Không! Trịnh vẫn sống. Ông vẫn hiện tại hữu trong thâm tâm trí của phần đa người. Và đâu kia vang lên trong từng bé ngõ nhỏ, giữa những quán coffe và vào tiềm thức của mọi người yêu nhạc Trịnh là lời ca: “Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi?” ta thấy bóng hình Trịnh đâu đó ấm áp trong “cõi Trịnh” mà ông đã tạo ra và nhằm lại cho đời |
bài hát | |
> | bài viết |
> | hình ảnh |
> | phỏng vấn |
> | bút tích |
> | dòng thời gian |
> | những kỷ niệm |
> | bài viết |
> | tưởng niệm |
> | tin tức |
> | sách |
> | lưu bút |
Tap.com/Trinh
Cong
Son - Collection: Hoang Truc Ly - Design và script: Sony Ho