(Toquoc)- Vượt l&#x

Bạn đang xem: Trẻ thơ ơi tin buồn từ ngày mẹ cho

EA;n tr&#x
EA;n tất cả mọi giới hạn, mọi định kiến về ch&#x
ED;nh trị, giai cấp, t&#x
F4;n gi&#x
E1;o... Hai người nghệ sĩ ấy đ&#x
E3; gặp nhau trong một tấm l&#x
F2;ng bình thường đau đ&#x
E1;u hướng đến con người, đau nỗi đau của bé người, y&#x

Xem thêm: Top 16 game dành cho trẻ em 9 tuổi có ích cho trẻ, game cho bé, trẻ em hay nhất 2024

EA;u t&#x
EC;nh y&#x
EA;u của con người.


margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">normal">130%;font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman""="">

margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">“Tin buồn từ thời điểm ngày mẹ mang đến mang nặng trĩu kiếp người”

margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";="" mso-ansi-language:vi"="">(Gọi tên tứ mùa - Trịnh Công Sơn)

margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">“Ngày ta sinh là ngày thứ nhất ta nằm bệnh viện”

margin-bottom:6.0pt;margin-left:0in;text-align:right;line-height:130%">font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";="" mso-ansi-language:vi"="">(Những kỉ niệm tưởng tượng - Trương Đăng Dung) 

margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">Ngày sinh là khoảnh khắc thiêng liêng của đời người, là lúc ta cất tiếng khóc ra đời trong niềm hân hoan chờ đợi của đầy đủ đấng sinh thành, là thời điểm bước đầu một chu kì sống, ban đầu những tháng ngày hạnh phúc và tươi đẹp. “Cao cả thay cái chức vị làm bạn trên trái đất” (Maksim Gorky). Tuy nhiên nếu chú ý theo một chiều kích khác, ngày sinh cũng chính là ngày khởi đầu cho một chuỗi lâu năm đau khổ, là tích tắc con fan bị buộc phải đối mặt với bao nhiêu mờ ám của cõi đời, từng nào băng giá của lòng fan để rồi lúc nào cũng nơm nớp trong lo âu, hại hãi. Tín đồ xưa nói rằng “Nhân sinh lạc địa thời, vị tiếu dĩ tiên khốc” (con bạn ta dịp sinh thành lập và hoạt động chưa mỉm cười thì vẫn khóc). Giờ đồng hồ khóc ấy hợp lý là dự cảm cho bao nhiêu bất an, phiền muộn mà con người phải chịu đựng vào cuộc đời? do lẽ ấy nhưng Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều - bạn chịu ảnh hưởng sâu dung nhan triết thuyết Phật giáo - sẽ viết vào “Cung oán ngâm khúc”: “Đòi mọi kẻ thiên ma bách chiết/ Hình thì còn bụng thác đòi n" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman""="">hmso-bidi-font-size:14.0pt;line-height:130%;font-family:" arial","sans-serif";="" mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:vi"="">au/ Thảo như thế nào khi mới chôn nhau/ Đã sở hữu tiếng khóc lúc đầu mà ra!”. " arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">Còn so với J.P. Sartre - đơn vị văn hiện tại sinh lừng danh người Pháp vậy kỉ XX - thì thời gian con bạn sinh ra cũng chính là lúc “bị ném vào thế giới hiện sinh như 1 thách thức, bé người là một trong những thực thể đối kháng côi, bé nhỏ tuổi và bơ vơ”. Khởi đầu từ quan niệm này, trong trắng tác của nhiều nghệ sĩ, ngày sinh đang trở thành một nỗi ám ảnh, một niềm day xong khôn nguôi.

margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">

Phác họa chân dung nhạc sĩ Trịnh Công đánh (ảnh Internet)

margin-left:0in;text-align:justify;line-height:130%">" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";mso-ansi-language:="" vi"="">Với Trịnh Công tô (1939-2001)- bạn nhạc sĩ tài giỏi của nền tân nhạc Việt Nam, ngày sinh được đón đợi bởi một trung khu trạng u uất, khắc khoải. Một bé người thành lập không đề xuất là tin mừng khi được hiện tại hữu thân cõi tín đồ mà là tin bi lụy vì yêu cầu mang nặng kiếp người với bao nhiêu cô đơn, sầu muộn “Tin buồn từ ngày mẹ mang đến mang nặng nề kiêp người” (Gọi tên tứ mùa). Giờ khóc xin chào đời bởi lẽ ấy là tiếng khóc nhức thương - nỗi nhức thương như được dồn nén từ tiền kiếp normal">“Tiếng khóc thuở đầu còn đau, còn đau, còn đau” (Lời người mẹ ru). Nó không hẳn là “phúc âm” (tin mừng, tin lành) cơ mà là “phúc âm buồn”. Tiếng khóc ấy phù hợp là nỗi đau Trịnh Công Sơn giành cho con tín đồ với vô vàn hồ hết uất hận, chua xót mà người ta đang hứng chịu? Đọc Trịnh Công Sơn, còn phát hiện một nỗi day dứt, bi thảm đau đến sự mỏng manh manh, nhanh chóng của kiếp tín đồ normal">“Sống chết ao ước manh như thân cỏ kém mọc đầy núi non” (Giọt lệ thiên thu). Ý thức được bước chân lạnh lùng của thời gian, quy luật vô hay của tạo ra vật, ông tiếp tục mang nặng trong trái tim nỗi bi ai quán trọ è gian, nỗi xót xa cho sự ngắn ngủi của kiếp người. Con tín đồ khi vừa mới sinh ra đã đề nghị hứng chịu một thân phận “cát bụi”: nhỏ bé nhỏ, hỏng vô cùng ngay mau lẹ đã với nặng nỗi ám ảnh về chết choc “Hạt vết mờ do bụi nào hóa kiếp thân tôi/ Để rồi đây tôi về làm cat bụi” (Cát bụi).Hồn nhạc Trịnh Công Sơn hình như mso-bidi-font-size:14.0pt;line-height:130%;font-family:" arial","sans-serif";="" mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman""="">có những tương đồng font-family:" arial","sans-serif";mso-bidi-font-family:"times="" new="" roman";="" mso-ansi-language:vi"="">với hồn thơ Trương Đăng Dung, một thi sĩ cho với thơ một biện pháp khá khiêm nhường. Yên tâm lập cho mình một cõi thi ca riêng, Trương Đăng Dung đã góp vào vườn cửa thơ đương đại hầu hết thi phẩm thấm đẫm vẻ đẹp nhất triết lý và ý thức nhân văn - đầy đủ đóa hoa bình dị, lịch sự và thoang thoảng mừi hương làm si lòng người. Cũng tương tự Trịnh Công Sơn, nỗi ám ảnh ngày sinh trực thuộc trong cõi thơ Trương Đăng Dung. Với công ty thơ của “Những kỉ niệm tưởng tượng”, ngay lập tức từ thời điểm còn hoài thai con tín đồ đã cần vật vã trong rất nhiều mối hoài nghi, trăn trở “Tôi có tác phẩm đầu tay là giờ khóc chào đời sau chín tháng ngồi im tập xếp hình dấu hỏi” (Tự bạch). Giờ đồng hồ khóc ấy, chính vì như vậy là hệ quả của không ít buồn bã, mến đau nhưng mà con bạn đã dự cảm được thuở còn không ra đời, của bao nhiêu câu hỏi về cuộc sống đã chìm trong bế tắc, vô vọng. Trong thơ Trương Đăng Dung thường nghe vang vọng một tiếng thở lâu năm não nuột, xót xa mang lại bao nhêu thảm kịch của con người. Tích tắc con bạn cất giờ khóc ra đời cũng là tích tắc họ phải đối mặt ngay với cùng 1 “thời đại mất chúa”, một nhân loại nhàu nát vì nghèo đói, dịch tật, bạo lực, ô nhiễm... Do đó từ cơ hội sinh ra, con bạn đã là một trong những con căn bệnh ngắc ngoải với một trọng điểm hồn đầy nhàu nhĩ, không an tâm “Ngày ta sinh là ngày trước tiên ta nằm dịch viện” (Những kỉ niệm tưởng tượng); đã có nặng một mặc cảm cô đơn, lạc lõng; cảm giác trống rỗng, không quen với vớ cả, lạ lẫm với chính bạn dạng thân mình, vươn lên là kẻ tha nhân tức thì từ trong bạn dạng thể “Thế rồi chúa đi, tôi chưa chắc chắn mặt người/ một trưa tháng Năm tôi đã ra đời/ vừa mở mắt chạm chán mặt trời như lửa” nhằm rồi “Tôi mập lên ngơ ngác cõi người/ tình thương, thù hận, buồn, vui” (Chúa đã ra đi).

Dang
Dung.jpg" alt="*">