Từ ngày xưa, hình hình ảnh những ông đồ đến chữ vào thời gian “hoa đào nở” đang trở thành quen thuộc đối với người dân Việt Nam. Nói tới thư pháp, việc cho chữ, tín đồ ta thường nghĩ ngay đến những ông đồ dùng già. Mặc dù thế ngày nay, có rất nhiều bạn trẻ do đam mê mà lại theo học cỗ môn này. Quầy hàng thư pháp của ông vật trẻ Nguyễn Bảo Hoài (sinh năm 1993) tại chợ đình Bích La, buôn bản Triệu Đông, thị trấn Triệu Phong (Quảng Trị) đã mang lại cho khác nước ngoài nhiều cảm xúc bởi “Hoa tay thảo con đường nét/Như phượng múa, long bay”.

Bạn đang xem: Ông đồ trẻ


Ông đồ dùng trẻ Nguyễn Bảo Hoài

Trời mưa, không khí chợ đình Bích La vẫn rất đông người du xuân. Điều ấn tượng nhất trong nơi buôn bán xuân này là không gian thư pháp của không ít ông đồ trẻ. Bạn xem, người khen và tín đồ xin chữ mỗi lúc một đông. “Thầy viết mang đến tôi chữ An; cháu viết mang đến bà chữ Phúc; cháu đang là sv nên ý muốn xin chữ Học; mái ấm gia đình chị buôn bán, kinh doanh nên muốn xin chữ Lộc…”. Gần đầy 15 mét vuông nhưng không gian thư pháp của ông đồ vật trẻ Nguyễn Bảo Hoài đến từ xã Tân Liên, huyện hướng Hóa, thức giấc Quảng Trị đang thu hút phần đông du khách mang đến xin chữ, coi viết thư pháp. Vừa cầm cây bút cho chữ, vừa hỏi yêu cầu của khách, ông đồ trẻ Nguyễn Bảo Hoài cứ thoăn thoắt gần như thao tác làm cho không gian thư pháp thêm phần sống động, nhộn nhịp. Tranh thủ dịp giải lao, ông thứ Nguyễn Bảo Hoài chia sẻ với chúng tôi về dòng duyên của chính mình với thư pháp. Là 1 người đang làm việc trong ngành kiến thiết đồ họa nhưng sau khá nhiều lần theo phụ giúp tía mình trưng bày gian hàng thư pháp ở các hội chợ xuân, từ chỗ là chân “sai vặt” của cha mình, từ từ niềm say đắm thư pháp đang ngấm vào Hoài khi nào không biết. Ông Nguyễn vắt Kỷ - tía của thầy vật Nguyễn Bảo Hoài đã sớm nhận biết năng năng khiếu của nhỏ mình: “Những năm trước, lúc còn học cấp cho ba, con cháu thường đi phụ giúp tôi trông coi shop bán tranh thư pháp ở các hội chợ xuân, tuy nhiên, khi tôi viết thì Bảo Hoài cũng khá say mê, để ý xem, thi phảng phất lại cầm cây viết viết thử. Ban sơ thì nguệch ngoạc, cơ mà sau vài ba lần tôi thấy cháu có chút hoa tay và tố chất về bộ môn này. Đầu tiên viết mang đến vui, nhưng sau thời điểm thấy cháu đam mê thì tôi chỉ, chỉ dẫn thêm để đê mê của con cháu được thành hiện nay thực”.

Không còn là một chân “sai vặt” của bố mình, Nguyễn Bảo Hoài bây giờ đã đổi mới “kép chính” trong số những lần gia nhập viết thư pháp tại những sự kiện, một trong những hội chợ xuân trên Quảng Trị. Kế thừa năng khiếu từ bố, với niềm ham mê của mình, Bảo Hoài cấp tốc chóng được không ít người nghe biết trong nghành viết thư pháp. Để đạt được trình độ chuyên môn viết thư pháp như ngày hôm nay, cùng với Bảo Hoài chính là cả một quy trình khổ luyện. “Lúc đầu thì em viết trên các tờ lịch, ngồi thường xuyên cả mấy tiếng đồng hồ thời trang chỉ nhằm tập viết một đường nét chữ. Học viết thư pháp cơ mà không kiên cường là rất giản đơn bỏ cuộc. Bao giờ mệt quá thì nghỉ ngơi cho khuây khỏa chừng mười lăm phút rồi tự nghiền mình ngồi viết tiếp. Ngày nay qua ngày nọ thì mới đạt kết quả”. Thầy đồ Bảo Hoài nói về quy trình luyện thư pháp của chính bản thân mình như thế.

Khổ luyện trong vượt khứ nhằm rồi tiếng đây, mọi bức thư pháp của thầy đồ Nguyễn Bảo Hoài được anh thổi hồn với đều đường nét cất cánh bổng, phóng khoáng. Theo Bảo Hoài, khi mới tập viết thư pháp thì tín đồ học phải tuân hành theo từng nét căn bản nhưng khi đã thành thục, có tay nghề thì thầy đồ có thể thoải mái sáng tạo, bí quyết điệu theo yêu mong của người xin chữ. Hiện nay nay, ngoài câu hỏi viết thư pháp trên giấy, Bảo Hoài còn viết trên mộc thông cùng viết bên trên tranh đóng góp khung. Ngoài vấn đề tham gia các hội chợ xuân, khi đã có “tên tuổi” trong thôn thư pháp sống Quảng Trị thì rất nhiều người tìm tới nhà Bảo Hoài nhằm xin chữ. Thông thường, lúc tới nhà thì khách hay yêu mong viết thư pháp đóng khung để làm quà tặng kèm trong thời gian tân gia, đám cưới, khai trương thành lập nhà hàng, khách sạn… Theo share của thầy vật dụng Bảo Hoài, trong mùa Tết Nguyên đán hằng năm, đa số câu thơ, chữ thư pháp được khách hàng xin các nhất vẫn luôn là những câu, chữ nói đến tinh thần học tập vấn, sự hiếu đạo và bình yên trong gia đình. Tiêu biểu vượt trội cho số đông chủ đề này, thầy thiết bị Bảo Hoài hiểu vanh vách như: Nước biển bạt ngàn không đong đầy tình mẹ/ Mây trời lồng lộng ko phủ kín đáo công cha/ chị em là suối nguồn/ phụ thân là biển cả cả… Trên cách đường thành công không tồn tại dấu chân của kẻ lười biếng/Bách nhẫn thành kim/Học, học tập nữa, học mãi…”.

Cho chữ, xin chữ đầu xuân đang trở thành nét đẹp văn hóa truyền thống của tín đồ Việt. Điều này được đơn vị thơ Vũ Đình Liên tương khắc họa rõ ràng trong bài xích thơ Ông đồ. Mặc dù nhiên, cũng có những lúc nét đẹp này bị mai một, tín đồ xin chữ, đến chữ thưa dần với dẫn mang lại “Giấy đỏ bi lụy không thắm/ Mực ứ trong nghiên sầu”. Không nhằm phai đi đường nét văn hóa độc đáo và khác biệt của bạn Việt, không ít người dân trẻ hôm nay, trong số đó có thầy vật dụng Bảo Hoài ước muốn giữ gìn lại những giá trị xưa. “Tham gia viết thư pháp trong đợt đầu xuân, ngồi nghỉ ngơi sân đình cùng với mực tàu, bút, nghiên, áo dài, khăn đóng… nhiều bạn bè bảo em già trước tuổi. Đi ngược với những tiến bộ xã hội hôm nay. Tuy nhiên, em lại suy nghĩ khác, cho chữ, xin chữ là truyền thống, nét đẹp cần được giữ gìn. Không chỉ đơn thuần là câu hỏi xin chữ - mang đến chữ bên cạnh đó thể hiện tại được ước mơ, khát vọng, ý thức hiếu học, sự trọng chữ trong từng câu đối, vần thơ. Đồng thời, đóng góp phần giữ gìn văn hóa truyền thống Việt”, Nguyễn Bảo Hoài trọng điểm tình.

Xem thêm: Váy đầm, quần bé gái 5 tuổi giá tốt t08/2024, thời trang quần áo bé gái 5 tuổi

Từ ngày xưa, kiến thức xin chữ, đến chữ vào đều ngày đầu xuân năm mới mới của người vn được coi là điều thiêng liêng, trang trọng. Một mùa xuân nữa lại về bên trên quê hương, đất nước, tục mang đến chữ đầu xuân năm mới vẫn được những người dân như ông vật Bảo Hoài gìn giữ là điều đáng mừng. Ngoại trừ niềm đam mê cá thể thì việc theo đuổi bộ môn thư pháp cũng phần nào trau dồi sự điềm tĩnh, kiên trì đồng thời, qua đó yêu hơn đông đảo lời xuất xắc ý đẹp, phần đông lời dạy của thân phụ ông để vận dụng vào cuộc sống thường ngày thực tại. Đó cũng là giải pháp răn mình, khuyên tín đồ như thầy đồ gia dụng trẻ Bảo Hoài phân tách sẻ.

VHO- nhắc tới thư pháp, nhiều người dân thường nghĩ tới các “ông đồ già” ngồi đến chữ mỗi thời điểm Tết đến, Xuân về như trong item Ông đồ trong phòng thơ Vũ Đình Liên. Mà lại ngày nay, thư pháp đã cùng đang được đa số chúng ta trẻ yêu thích, tự tìm hiểu học hỏi để chế tác những bức tranh thư pháp ấn tượng, sống động. Nam nhi trai Võ Tuấn Xuân Thành (24 tuổi, TP.HCM) là một trong trong số đó.

*

“Ông đồ gia dụng trẻ” Xuân Thành

Năm 2007, cậu nhỏ xíu Xuân Thành lúc đó mới lên 8 tuổi, được gia đình dẫn đi tham quan, vui chơi giải trí ở Nhà văn hóa truyền thống Thanh niên TP.HCM. Chuyến hành trình đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong trái tim trí cậu học trò lớp 3. Khi mà đồng đội đồng lứa luôn luôn chọn những cỗ môn năng khiếu sở trường mới mẻ, sống động thì Thành lại bị hút hồn bởi thẩm mỹ và nghệ thuật thư pháp có phần thừa sức và già trước tuổi. “Em cho với thư pháp như một côn trùng duyên tiềnđịnh vậy. Ở thời gian đó, thấy các anh chị mặc áo dài, khăn đóng rồi viết thư pháp để ship hàng khách tham quan, em ham mê lắm. Đó cũng là lần đầu tiên em thấy chữ quốc ngữ của mình rất có thể bay lượn như rồng bay phượng múa”, thực lòng sự.

Từ phố Ông đồ gia dụng trở về, Thành ban đầu tập tành với đa số nét thư pháp đầu tiên. Không tồn tại thầy hướng dẫn, cũng không tồn tại tiền để sở hữ bút lông, mực tàu một số loại tốt, tuy vậy Thành quyết không từ quăng quật đam mê, em trường đoản cú tập viết bằng những thiết bị dụng gồm sẵn. “Bộ vật dụng nghề” đầu tiên là mực cây bút máy, giấy tập vở, cọ màu mỹ thuật, cứ thế mọi nét cây viết thô sơ trước tiên được Thành thiết bị lại theo đường nét chữ trên đầy đủ cuốn lịch cũ sống nhà. Không phải là nhỏ “nhà nòi” nhưng mà niềm ham thư pháp vào Thành ngày dần lớn. Thành thú dấn mình “già” trước tuổi, mê nghệ thuật truyền thống lâu đời từ nhỏ và tự cảm giác mình biệt lập về sở trường với anh em đồng lứa. “Thư pháp là một trong những bộ môn yên cầu sự kiên nhẫn, chưa hẳn bạn trẻ như thế nào cũng có thể yêu thích. Thư pháp về cơ bạn dạng là hiệ tượng chữ viết white đen, tuy vậy với em, điều này lại thật quan trọng đặc biệt và em luôn bị hấp dẫn bởi đa số đường đường nét ấy”, Thành say sưa kể lại.

*

Một số chiến thắng của Xuân Thành

Sau các tháng ngày tò mò học hỏi và tham gia các hoạt động thư pháp sống trường học, đoàn, hội, đội…, năm 2014, khi 15 tuổi, Thành đã chấp thuận trở thành một “ông vật dụng nhí” bày mực tàu, giấy đỏ sinh hoạt phố Ông đồ trước sự không tin tưởng chen lẫn phù hợp thú của không ít người. “Từ trước tới nay, lũ vẫn khoác định thư pháp chỉ dành cho thế hệ trung niên, lão niên có vốn sống và tiếp nối văn chương, chữ nghĩa. Thân một ông đồ vật già cùng một ông đồ trẻ, phần nhiều người sẽ sở hữu được xu hướng chọn ông đồ vật già, kia là vì sao em gặp đôi chút trở ngại lúc tới với bộ môn thư pháp”, Thành lưu giữ lại số đông ngày đầu mạnh dạn ngồi làm việc phố ông đồ vật với các “bậc tiền bối”. Rứa nhưng, bởi niềm si bất tận, Thành đã minh chứng được khả năng của mình. Và bằng chứng đậm nét nhất là câu hỏi Xuân Thành vẫn miệt mài sinh sống phố Ông đồ xuyên thấu 9 năm qua. Không dừng lại ở đó, tới lúc này Thành đã tổ chức thành công 7 triển lãm cá nhân, và vừa mới đây nhất là triển lãm Minh chổ chính giữa nghiệp thành trưng bày 100 thành phầm thư pháp tại Hội mỹ thuật TP.HCM, thu hút đông đảo công chúng đến tham quan, thưởng lãm. ở bên cạnh đó, Xuân Thành cũng rất được mời tham gia những triển lãm lớn, nhỏ tuổi khắp cả nước; vinh dự gồm tác phẩm triển lẵm tại quốc tử giám - Quốc Tử Giám; từng lọt đứng top 10 cuộc thi kỹ năng sinh viên thành phố hồ chí minh năm 2018; nghệ sỹ trẻ truyền cảm giác Bloomer Award 2018… không tính ra, Thành còn là cố vấn clb Thư họa trường ĐH Mỹ thuật tp hcm và là bạn sáng lập, nắm vấn clb Mỹ thuật Trường thpt Võ Thị Sáu…

Khi được đặt câu hỏi về những trở ngại trong hành trình xuyên thấu 16 năm theo đuổi bộ môn nghệ thuật khác biệt này, ánh mắt chàng trẻ trai trở cần xa xăm. “Khó khăn những thật đấy, tuy vậy sau ngần ấy năm, chắc hẳn rằng điều nhưng Thành luôn luôn trăn trở là câu hỏi: “Sứ mệnh của một fan gìn giữ lại nghệ thuật truyền thống lịch sử là gì?”. Nếu như như tôi chỉ viết chữ, chỉ sáng tác tác phẩm, kế tiếp cất giữ lại khư khư cho phiên bản thân thì liệu tòa tháp ấy tất cả “sống” được tốt không? Hay ví như như mình cứ chạy theo thị trường, chỉ sáng tác tranh để gia công thương mại thì vô hình trung sẽ khiến cho tác phẩm của chính bản thân mình trở thành một sản phẩm phục vụ nhu mong thị chúng. Đó cũng là vì sao mà Thành luôn cố gắng để từng năm dành được một triển lãm cá nhân, để có thư pháp mang lại gần cùng với công bọn chúng nhất. Và đó cũng là cách để mình thăng bằng được các tác phẩm nghệ thuật cùng tòa tháp thương mại, mà lại không tiến công mất đi quý hiếm hiện hữu của từng tác phẩm”, Xuân Thành phân chia sẻ.

“Xa hơn, chắc hẳn rằng là ý muốn thư pháp Việt hệ chữ quốc ngữ đã sớm được công nhận là 1 phân môn nghệ thuật và thẩm mỹ chính thống, gồm lý luận, có tổ chức nghiêm túc, tất cả trường học hoặc trung tâm giảng dạy chính quy dành cho bộ môn này. Còn với cá nhân, mình mong ước sẽ vẫn luôn bạn dạng lĩnh, giữ lại vững cá tính nghệ thuật riêng nhằm được cống hiến nhiều không chỉ có vậy cho nền thư pháp Việt”, Xuân Thành thổ lộ về đầy đủ ước ước ao trong tương lai.